MƯỢN
Cho anh mượn em dòng sông quên
Anh thắt bím, gửi đêm về cho biển
Sông bỏ lại năm ngón, cành khô, nghẹn
Vòng tay gom biển lại thấm vào tim
Cho anh mượn em đôi cánh đồi nghiêng
Anh đắp lại, thành núi xanh, xuân trước
Trên ngọn đồi, ngủ quên đài hoa vụng
Hoa về nằm bên núi, cánh xôn xao
Cho anh mượn em một bình nguyên im
Anh khơi lại mạch ngầm dòng suối ngọt
Và cỏ mềm, và họa mi lảnh lót
Và môi người lại đón một môi sương.
Sài Gòn 2/2014
ĐOẢN KHÚC MÙA HẠ
1. Có nỗi nhớ ngả vào lòng tháng Sáu
Nằm hong mình
Nghiêng ngả những mê say
Nhìn thấp thoáng một tàn sen nở muộn
Tay bộn bề
Không nỡ hái qua tay
2. Anh, gieo hạt, từ tâm trong giọt máu
Hạt nảy mầm thành từng búp ưu tư
Em, cất giữ, ngại ngần cho tháng Sáu
Giọt máu, buồn, bỗng hóa vô gia cư
3. Tôi vẽ, tuổi em, lên mùa Hạ
Em nhìn, tranh lạnh, thấy cuối Thu
Tôi vẽ, tuổi tôi, đồi xanh mướt
Em nhìn, mắt buốt, hóa sa mù.
6-7/2012
KHI TA CHẠM VÀO NHAU
Khi ta chạm vào nhau
Tất cả những hình ảnh chợt lướt qua trong chớp mắt
Bóng người đàn ông liêu xiêu chiều mùa đông
Thằng bé ôm đàn
Giữa cuối ngày xam xám
Cô bé con mắt mở to tròn ngơ ngác
Ngồi sau chiếc xe đạp
Người cha già cong lưng đi ngược con gió bấc mùa Đông
Khi ta chạm vào nhau
Anh nhắm mắt lại để rồi nhìn ra tất cả
Đoàn tàu lao đi trong đêm
Lạnh tê từng bàn tay
Người mẹ gầy dựa bên khung cửa
Đứa trẻ nằm gối trong lòng cha
Hình dung một tiếng ca
Nhìn thấy mình từ kiếp trước
Ngồi bên vệ cỏ
Ngờ nghệch nhìn bóng những con tàu lướt đi
Khi ta chạm vào nhau
Anh hình dung ra nhiều quá
Lẽ ra anh nên dừng lại
Lẽ ra anh không nên chạm vào em
Khi ta chạm vào nhau
Khi ta chạm gần nhau...
Sài Gòn 12/2011