Giêng, hai phong phanh áo nắng
Cuối xuân, đất nhiễm cảm hàn
Khắp nơi ẩm nồm loang lổ
Rịn mồ hôi - nước loang chan
Bầu trời như đàn bà chửa
Dáng võng, ủ dột, nặng nề
Mây tháng ba như cốc sữa
Thêm vào vài muỗng cà-phê
Mặc vạn điều kia nhợt nhạt
Sáng nay nụ bưởi sau vườn
Vẫn tròn - trắng - căng nhưng nhức
Như bầu ngực muốt thơm hương
Ngang chiều một cơn mưa bụi
Chông chênh như thể phải lòng
Mưa đặt nụ hôn tinh khiết
Lên bầu ngực nụ trắng trong
Giật mình tuột bung áo cánh
Hoa cười mấy đóa vu vơ
Hương thầm dịu dàng lẩn khuất
Ướp hồn trinh bạch vào mưa.