Thơ Phan Thanh Bình

|

Phan Thanh Bình sinh ra ở Hải Dương, quê mẹ; một phần tuổi thơ sống ở Quảng Ninh; năm lên mười theo gia đình về Bình Thuận, quê cha; tuổi thanh niên lên Sài Gòn lập nghiệp. Phải chăng sự di chuyển liên tục đã tác động không nhỏ đến một tâm hồn nhạy cảm mà anh làm thơ từ khá sớm. Thế rồi cuộc sống đẩy đưa khiến anh xa thơ, một thời gian dài gần như đoạn tuyệt với văn chương. Nhưng đã thành quy luật, khi nàng thơ “để mắt” tới ai thì sẽ vẫn hiện diện đâu đó, đến một thời khắc đủ chín, kéo người thơ trở lại. Ở tuổi trung niên, Phan Thanh Bình viết như một thôi thúc tự thân vì nhận ra trong cuộc mưu sinh nhiều vất vả, chênh chao, phân tán, thơ đánh thức mầm thiện và đưa con người xích lại gần nhau. Thơ của anh nhiều sức g

Phan Thanh Bình đã xuất bản Phẳng & Nghiêng (2015) và chuẩn bị cho ra đời tập thứ hai Chạm & Vuốt.

Nhà thơ HỮU VIỆT chọn và giới thiệu

Ba tiếng gõ

Mùa đông để lại ba tiếng gõ

một tiếng gõ vào đất

đất tiết hương vị kỷ

một tiếng gõ vào cây

cây phát lộc chuông non

và còn một tiếng gõ vào đâu đó…

đâu đó

người con trai lên rừng, xuống biển

người con gái kéo trăng liềm gặt cánh đồng thiếu nữ

tiếng động rầm trên đôi môi hình khoen

đâu đó

giấc mơ của người này sau thất bại của người kia

ánh lửa chớp lập lòe

đâu đó

trong thành phố của tôi vẫn cung điện mùa hè

tiếng rao bán hàng không rõ nghĩa

cầu vượt vừa xây thêm

đâu đó em và phép giả mạo từ

câu thơ buộc giày tạm thời mất trí

như sực nhớ ra điều gì mà ý nghĩ trong veo.

------------------------------------

Người đàn bà với giỏ phong lan

Người đàn bà

khao khát tình yêu

sợ lời có cánh

chị chăm những giò phong lan mang về sau những chuyến đi xa

những chuyến đi một mình

kỳ thú trước thiên nhiên

buồn riêng một góc

chị chờ lan ra hoa

lần sau chờ lâu hơn lần trước

những giò phong lan vẫn cứ xanh

đợi niềm hy vọng

tôi không thể cho chị một điều ước

nhưng tôi sẽ chỉ cho chị

bí quyết để lan ra hoa

------------------------------------

Tiếng chim thêu

Những cành cây mùa đông khô khấc

để làm gì?

để nghe rõ tiếng chim thêu

Anh bắt đầu phân vân từ dạo ấy

lờ mờ nhận ra giữa ánh sáng và bóng tối

là bản cập nhật chưa phải cuối cùng giữa có và không

Những người đàn ông hàng ngày trong công sở

họ cũng giống như anh

đang thực hiện kế hoạch của người khác, khát khao của người khác

Những người đàn bà bịt khẩu trang đi trên phố

họ cũng giống như em. Rất vội

bất tận lo toan

Hôm qua, mọi người nói về siêu phẩm vừa xuất hiện

anh cảnh giác như một thói quen

đang tìm một thang đo mới

Khi dịch chuyển tự do rơi vào thăm thẳm

bất ngờ anh nghe được tiếng chim thêu

tiếng đầu núi gọi đàn

tiếng xa chừng ngái ngủ

làm sao biết người nào anh sẽ không gặp lại

những loài chim thêu ngôn ngữ của mình lên vách

thời gian

bây giờ anh chạm biết

tiếng chim thêu lưỡi cuốc của cha lên cây gạo đầu làng

bắt gặp mỗi mùa sang

tiếng chim thêu giọt mồ hôi mẹ vãi từ thúng sang nia

bồ gạo trong nhà luôn đầy một nửa

tiếng chim thêu chiếc khăn mỏ quạ của bà lên nấc lửa đèn dầu

ánh trăng qua làng bị rào bởi những ngọn tre

và tiếng phà khói thuốc lào của ông bám theo cột kèo trong căn nhà quá cũ

mái ngói chưa cần thay [dù vài viên đã vỡ]

mảnh như làn sương sớm bay lên từ mặt đất

tiếng chim thêu những gì mà cành cây khô khốc?

còn anh tươi tốt trở lại.

2016

Minh họa trang thơ: PHƯƠNG LIÊN