Lạc vào ngày xưa

|

Anh về thăm lại ngày xưa Đâu con đường nhỏ em vừa mới qua Lá xanh níu những la đà Níu sao ngày tháng vụt qua tháng ngày Níu sao hơi ấm bàn tay Lời yêu lạc giữa dạn dày gió sương

Anh về thăm lại ngày thương

Tưởng tà áo trắng còn vương trong chiều

Tưởng còn ngấn cổ ai kiêu

Tưởng còn gió thoảng những điều bâng quơ

Anh về thăm lại ngày thơ

Tặng nhau quả ổi đến giờ còn thơm

Làng mình lắm rạ nhiều rơm

Nhà mình bố mẹ sớm hôm tảo tần

Anh về thăm lại một lần

Cơn mưa mùa hạ cho gần nhau hơn

Để nghe tí tách dỗi hờn

Để nghe những bước đường trơn ngại ngùng

Anh về không có em cùng

Rưng rưng cây lá một vùng chiêm bao

Theo chồng em tận phương nao

Nhớ em

Anh bỗng lạc vào ngày xưa!