một lần rồi xa mãi
cỏ mềm níu liềm trăng
níu làm sao hơi thở
Thoắt đã bao mùa trăng
bao mùa yêu bồi lở
ánh vàng như ly vỡ
tôi thì thầm tên em
Lạc một thuở hồng hoang
chưa tên hoa tên đất
trên những tấm vỏ khô
môi đầm đầm hương cỏ
Lạc vào bao mùa nhớ
mà cỏ không chịu già
giữa bụi đất son pha
ngực đêm trăng vỡ sáng
Ơi những tấm vỏ khô
bây giờ ai thầm gọi…