Ru chiều

|

Thả vào chiều cuối năm một giọt nghiêng nghiêng nắng dã quỳ chiều cuối năm đặc quánh tan trong sắc quỳ vàng

đôi chân lang thang

những đồi những dốc

hoa vàng miên man

tan trong khát khao trời đất

vàng đến đắm say rạo rực

vỡ òa một ngọn heo may

thảo nguyên vàng

chiều nghiêng gió lay

những bờ cong

buồn như trong tranh người họa sĩ

ướt đẫm sắc màu

hoang dại nét ban sơ

thả vào chiều cả những giấc mơ

để thấy chiều nay vàng đến thế

giấc mơ không có tuổi

giấc mơ chưa đủ dại khờ

mênh mang chiều vàng chợt bắt kịp câu thơ

ai đã hòa trong màu của gió

lang thang dốc quên đi đời phiền muộn

lặng lẽ ru chiều

khe khẽ cuối năm trôi…