Mùa hè ở Quan Lạn

|

Quan Lạn không nhộn nhịp, ồn ã, bon chen. Ở đó chỉ có những buổi trưa bồng bềnh mây gió và những lần ngồi xe tuk tuk đi trong nắng chiều nhuộm vàng ươm bầu trời, giữa cảnh vật còn hoang sơ ngút ngát.

Tôi thích chụp ảnh phim. Và sau khi rửa cuộn phim chụp ở đảo Quan Lạn, tôi đã giật mình với những gì mình ghi lại được. Bất cứ ai mới đặt chân tới đây đều chếnh choáng say khi đứng trên cầu tàu, dưới trời xanh mê mải và bồng bềnh mây trắng. Hoặc có khi lại trầm ngâm không rời mắt khỏi những con tàu neo đậu giữa mênh mông biển nước.

Đảo Quan Lạn là một trong năm xã đảo thuộc tuyến đảo Vân Hải, huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. 5 xã đảo này ôm lấy rìa phía đông của vịnh Bái Tử Long. Núi đá, hang động và nhà bè trôi dần về phía xa, khi tàu chạy giữa trong vắt của đất trời mùa hạ, cũng chẳng kém vịnh Hạ Long là mấy. Xuống thuyền, cả đoàn dài xe tuk tuk đỏ đợi chúng tôi trên cầu tàu.

Từng là một thương cảng cổ sầm uất, nhưng Quan Lạn vẫn mang vẻ đẹp làng biển Việt Nam. Giờ đây người dân trên đảo vẫn sinh sống chủ yếu bằng nghề đi biển, đào sá sùng và làm nước mắm. Dịch vụ du lịch cũng mới chỉ phát triển trong vài năm trở lại đây, đang dần làm thay đổi bộ mặt xã đảo với nhiều nhà nghỉ, khách sạn được xây mới.

Đảo Quan Lạn có gần 10 bãi biển lớn nhỏ, trong đó có bốn bãi biển lớn nhất là: Sơn Hào, Quan Lạn, Minh Châu và Cồn Khởi. Bãi tắm Quan Lạn tựa hình trăng lưỡi liềm trải dài, được bao bọc bởi đồi phi lao xen kẽ những cây thông già. Chúng tôi ở nhà khách ven đảo. Muốn xuống bãi tắm Quan Lạn phải băng qua khu cồn cát có rặng phi lao và hoa muống biển bung nở tim tím. Có gì thú vị hơn khi được nằm đung đưa trên võng mắc trên hàng phi lao sát bờ, hít hà hương vị biển trong lành hoặc sóng đôi đạp xe qua ngõ xóm nhỏ, qua những cồn cát trắng xóa.

Chạy xe tuk tuk đỏ giữa khung cảnh sóng nước, mây trời vàng ruộm ánh chiều, bạn như thể nhân vật chính trong một thước phim đẹp. Đâu đó phía xa, vài ba bóng người mặc váy dài bay trong gió biển, đội mũ cói thư thả dạo bộ dưới hàng phi lao lấp lóe tà huy.

Đêm. Cả hòn đảo chìm trong tiếng gió va vào tiếng sóng. Lửa bập bùng, rượu ngây ngất. Tiếng than nổ lép xép hòa những câu chuyện thầm thì, dưới bầu trời ăm ắp sao đêm…

Và vào một ngày hè ồn ào, vội vã nơi phố thị, tôi chợt nhớ tới mái đình Quan Lạn cong cong “Thênh thênh một góc trời” ca từ của nhạc sĩ Nguyễn Cường. Tôi tưởng như mình vẫn đang ngồi ngắm bóng mây la đà bên ngôi đình cổ ấy lúc nghỉ chân, sau cả ngày dài lang thang bên cồn cát, cánh mũi còn chập chờn hương biển mùa hè.