Sinh năm 1958, quê ở Quảng Ngãi, hiện sống và viết tại Đà Lạt và TP Hồ Chí Minh, Nguyễn Thánh Ngã đã xuất bản sáu tập thơ, là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
VÀ, THÁNG TÁM
Và, tháng tám
Sót trong màu phượng đỏ
Chút vu vơ, chút nhớ dịu dàng
Những mùa thu xa lắc đi hoang
Ngọn heo hanh đã thò tay khóa trái
Để mở ra ngút ngát vòm trời
Em xa rời,
Bao năm xa rời
Chỉ linh hồn thạch thảo còn đây
Và, tháng tám
Dùng dằng quay lại
Lá thư tình đầu ta viết cho em
Nét chữ ngu ngơ run rẩy
Đã vỡ thành mây tím đầy tay...
Em có về,
Mặc lại áo thu phai
Và thả tóc xuống bờ vai gầy guộc
Nắng hanh vàng
Lãng đãng sương bay
Không buốt giá mà vơi đầy hơi thở
Ta sẽ gọi tên em
Bằng một mùa thu khác
Mùa thu của những cánh chim trời...
ĐÀ LẠT ĐẦY VUN NỖI NHỚ
Trong đến lạ
Tiếng hót như mũi kim
Xâu vào nỗi nhớ
Khi sương mù lầm lỡ
Giăng giăng trên cổ đóa hồng
Từng chuỗi sương hay chuỗi tiếng chim
rơi rụng...
Trời lặng thinh
Cho ban mai ấp úng
Quấn sợi heo may lưng rét ngọt dịu dàng
Những ngân thanh lang thang
Những cung bậc tơ đồng
Vi vút một khoảng trời xanh mọng
Ta đi,
Nắng mimosa vàng óng
Như bước chân di thực địa đàng
Gió như se từng nỗi nhớ
Trên làn da kỳ lạ nước hồ xuân
Mấy ngọn tháp cao
Lại đứng tần ngần
Tấm voan trắng phủ trên đầu hờ hững
Hoa như mưa nở trong thung lũng
Núi đầy trời và nhà đầy mây
Đóa cúc buồn em nắm trên tay
Búp lay ơn bật lửa
Gốc thông già rét nhựa
Cho ngày đầy vun, đầy vun...
Ta đi trong len lén mưa phùn
Không phải đi xa mà sao thấy nhớ...
Minh họa: HẢI KIÊN
TIẾNG GÕ
Đâu đó
tiếng gõ cửa của mùa xuân
đầy khao khát
Nắng sớm gõ bậc thềm
từng bước
cong cong
Tiếng nín chịu của mùa đông đầy hy vọng
tin tưởng vào vỏ cây thâm nâu
tiếng gõ cửa của nụ hoa phập phồng
đau xót
dòng nhựa gọi xanh về
trắc ẩn thanh xuân
Tiếng gõ của cuống lá
rớt ra
tiếng gõ ẩm ướt chia lìa
tiếng gõ xuống mặt đất nhẫn nại và màu mỡ
Tiếng gõ của hòn đá
hàng triệu chấm li ti thắp sáng
tiếng gõ của hương thơm vừa thầm lặng vừa hân hoan
Đâu đó
vẫn tràn ngập tiếng gõ
âm thanh lặng im
Cả cuộc sống, vẻ đẹp
đợi chờ một điều gì đó
từ tiếng gõ...