Thơ Nguyễn Văn Hùng

|

Từ lâu, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho nhiều loại hình nghệ thuật, đặc biệt là thi ca. Nhà thơ Cuba Felix Pita Rodriguez đã từng xúc động thốt lên: “Tên Người là cả một niềm thơ”.

Đã có rất nhiều bài thơ, câu thơ xuất sắc viết về Bác Hồ của các nhà thơ nổi tiếng trong nước và quốc tế. Chính vì vậy để tìm thêm cái hay, cái mới, cái sáng tạo khi viết về Bác là điều không dễ. Trong 15 năm qua, nhà thơ Nguyễn Văn Hùng, một người con của Nghệ An viết gần 30 bài thơ về Bác Hồ, có thể coi là thành công, chứng tỏ sự trăn trở trước một đề tài lớn và khó, cùng sức lao động công phu, nghiêm túc của tác giả. Ở chùm thơ này, ông chọn cách tiếp cận qua những câu chuyện có thực về Bác để nói về cái cao cả, thiêng liêng, sâu sắc nhưng vô cùng giản dị, gần gũi trong tấm gương nhân cách Hồ Chí Minh khiến người đọc hôm nay thấy cần phải suy ngẫm và soi vào.

Nhà thơ Nguyễn Văn Hùng hiện sống tại thành phố Vinh, là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.

Nhà thơ HỮU VIỆT chọn và giới thiệu

Bữa cơm quê nhà

Bác về quê thăm người xưa cảnh cũ

Chuyện cùng dân, tiếp cán bộ

Lẫn vào vui có buồn

Nghĩa trọng tình cao vẫn hơn tất cả.

Đến bữa cơm, Bác bảo người cần vụ

Lấy khẩu phần mình bày ra

Cơm độn ngô, thịt rim mặn, mắm cà

Ai nấy nhìn thương trào nước mắt.

Cố nài Người vào mâm dành Chủ tịch

Bác cúi nhìn về phía xa xôi:

“Các chú cứ dùng cơm các chú,

Bác có phần mang sẵn đây rồi!”.

Quê Nghệ ngàn năm đói cơm nên học gạo

Chuyền nhau câu chuyện con cá gỗ chát lòng

Mấy ai biết giữa thân gỗ ấy

Dân khắc chìm một chữ Lộc cao sang.

Câu chuyện cổ có thật

Nhớ một ngày

Năm Bốn sáu

Thủ đô hoa lệ Paris

Dẫn đầu phái đoàn làm thượng khách

Xong cuộc gặp

Thản nhiên, Bác cầm theo quả táo.

Giữa ríu ran đàn cháu nhỏ quanh Người

Táo chỉ đủ một bé gái thôi

Nhưng tôi tin

Tất cả trong hồn đều có hoa có trái.

Câu chuyện thật cỏn con mà huyền thoại

Cô bé nhận táo kia

Được chụp ảnh

Được viết báo

Được kể lại nhiều nơi trên quả địa cầu

“Mẹ ơi, đó là quả táo Bác Hồ,

Con muốn giữ thật lâu!”.

Nhân loại văn minh

Sao con người ngày càng đói kém

Có nhà thơ nọ tiếc ngơ ngẩn

Trái táo năm xưa nay lại không nhiều?

Thôi, trái táo không còn

Người cho táo không còn

Sẽ còn mãi một câu chuyện cổ

Thầm kín

Thơm bền

Giữa nhân thế phiêu diêu...

Đích thực

Vác cuốc lội

Dọc cánh đồng lam lũ

Bác đích thực một lão nông.

Chon von trận địa

Chống gậy lên thăm

Bác đích thực một chiến sĩ.

Bàn chuyện núi sông

Sáng đêm hội nghị

Bác đích thực một người hiền...

Tết Trung thu

Vây giữa đàn cháu nhỏ

Mỗi gương mặt thắp một vầng trăng tỏ

Bác vẫn Bác mình, đâu cứ phải ông Tiên?

Minh họa: NGUYỄN THỊ HIỀN